Hình tượng của một cây anh đào

Một cây anh đào được trồng vào thời điểm xảy ra trận động đất lớn

Hai ngày trước trận động đất lớn vào ngày 11 tháng 3 năm 2011, tôi quyết định trồng một cây giống mà tôi đã mua trước đó tại một trung tâm làm vườn ở địa phương. Đó là một cây con cao khoảng 1ft chỉ có một cành và vài chiếc lá, và sinh trưởng từ hạt giống chứ không phải được ghép từ nhánh của một cây anh đào trưởng thành. Đó là loại hoa anh đào edohigan.

Lúc đó, con gái tôi vừa tốt nghiệp cấp 2 và con bé đang dự buổi định hướng tại một trường cấp 3 công lập ở thành phố Yokohama, con bé đi với mẹ còn tôi thì ở nhà.

Tại khoảng sân nhỏ ở phía trước nhà, tôi đã chọn một góc vườn có thể đón nhiều ánh nắng từ cả phía đông và phía tây. Tôi đã đào một cái hố lớn trên mảnh đất nâu cằn cỗi chứa đầy rác thải xây dựng. Tôi nhấc cây giống anh đào lên một cách nhẹ nhàng, chôn rễ của nó xuống đất và phủ bằng một lớp đất mềm. Sau khi cho tưới nước cho nó, tôi đã thì thầm rằng: Cầu cho cây sẽ lớn lên và nở rộ cùng với con gái tôi nhé.

Đó đã là tám năm về trước. Bây giờ là năm 2019, năm thứ ba liên tiếp tôi ngắm hoa - hanami trong khu vườn của mình. Có một vài điều tôi muốn đề cập đến về cái cây đầy kỷ niệm này. Đầu tiên, nụ hoa bắt đầu xuất hiện vào tuần cuối tháng 2. Tắm mình trong cơn mưa vào ngày 4 tháng 3, những bông hoa đầu tiên bắt đầu nở rộ; chúng ướt đẫm dưới cơn mưa lạnh. Bước một cách cẩn thận đến gần cái cây, tôi ngửi những bông hoa trắng trông mỏng manh và thanh nhã. Mùi hương thật tinh khiết và sâu sắc. Đó là một trải nghiệm đầy cảm xúc đối với tôi.

Ba ngày sau, khoảng một nửa số chồi ngủ đông đã tỉnh giấc trong sự tươi tắn mặc cho cơn mưa phùn buổi sáng. Tôi phát hiện ra một cặp chim khuyên mejiro (zosterops japonicus) với bộ lông xanh lá và mắt trắng phóng từ cành này sang cành khác để hút mật hoa. Mùi hương xung quanh cây ngày càng ngọt ngào và quyến rũ hơn.

Vào chủ nhật ngày 10, khoảng 7 giờ sáng, khi tôi mở cửa và bước ra ngoài, tôi đã nhìn thấy một cảnh tượng vô cùng kích động và bí ẩn: những bông hoa anh đào đã hoàn toàn nở rộ và không khí xung quanh trở nên thật thơm mát! Tôi nghĩ rằng tôi đã có công trồng cây giống, nhưng chỉ có thần linh mới có thể tạo ra cái cây với vẻ đẹp như ngày hôm nay.

Trời vẫn lạnh. Tạm ngưng buổi chiêm ngưỡng buổi sáng, tôi trở vào trong để chuẩn bị cà phê. Với một cốc café au lait lớn trong tay, tôi tiếp tục thưởng hoa. Một vài phút trôi qua sau khi tôi pha cốc cà phê buổi sáng thì một cảnh tượng kỳ diệu khác xuất hiện: trăm con ong mật nhỏ đột nhiên xuất hiện! Chúng đến theo bầy, đến mà không được mời. Nhưng âm thanh vo ve từ loài ong đã tạo nên một bản giao hưởng vào buổi sáng sớm yên tĩnh. Quả thật rất hấp dẫn. Tốc độ và độ chính xác mà những sinh vật nhỏ bé này chuyển mình và lướt qua những đóa hoa và cành cây khi chúng hút những giọt mật hoa và mang theo phấn hoa tạo nên một cảnh tượng vô cùng thuần túy. Chúng là những vị khách không mời mà đến, nhưng chúng đã cư xử rất tốt và mang lại nhiều niềm vui cho tôi. Tôi muốn chào đón chúng trở lại vào năm tới.

Vào thứ hai ngày 11, cơn mưa đến vào sáng sớm cùng với những cơn gió. Tôi biết chúng đã đến, như thường lệ, để lấy đi những cánh hoa nở rộ trước đó không lâu. Từng cánh từng cánh một, những cánh hoa ướt đẫm trong những hạt nước mắt rơi từ trên trời, chầm chậm, và duyên dáng rời đi cùng cơn gió. Một số bay rất xa, một số khác rơi xuống đất ngay bên dưới. Giống như bông hoa tuyết mong manh, mỗi ngày chúng hạ xuống trong sự tao nhã và im lặng.

Chín ngày sau, vào ngày 20 tháng 3, chỉ còn chùm hoa cuối cùng còn bám vào một cành cây và được thưởng thức bởi con ong vò vẽ cuối cùng.

Từ xa, tôi đứng trước gốc cây. Lá non đã bắt đầu dang rộng cành của mình cao lên trời, còn tôi ở đây mong đợi vào một kỳ hanami khác vào năm tới.

0
0
Bài viết này có ích không?
Help us improve the site
Give Feedback

Thank you for your support!

Your feedback has been sent.