Khi tôi lên kế hoạch để đến Nhật Bản, không có quá nhiều thứ để làm được trong danh sách. Tôi muốn từ từ tận hưởng mọi thứ xung quanh, mong chờ được thử đồ ăn, tới thăm những khu vườn xinh đẹp và quan sát mọi người. Tôi nói tiếng Nhật không giỏi lắm, nhưng bằng cách này cách kia, tôi có thể tự mình di chuyển. Tôi đã đến Mỹ và Anh trước đây, nhưng di chuyển ở đó phức tạp hơn ở Nhật. Một trong những lý do đó là Nhật Bản có hệ thống phương tiện giao thông công cộng hoạt động hiệu quả và có thể đưa bạn đi bất kì đâu. Xe buýt rất thoải mái và rẻ hơn tàu hỏa. Tôi từng đến Matsumoto bằng xe buýt, nhưng với những địa điểm xa hơn như Hiroshima, tôi đi bằng tàu cao tốc được gọi là Shinkansen.
Một lý do nữa mà tôi không có ý định đến những địa điểm nổi tiếng là bởi tôi muốn được hòa mình vào cuộc sống hằng ngày ở Nhật Bản. Khi tôi làm việc tại một phòng triển lãm ở Tokyo, tôi đã dậy sớm và đi làm giống như người dân Tokyo. Mặc dù khá đông đúc nhưng tôi chưa bao giờ bị xô đẩy một cách thô lỗ. Mọi người rất trật tự và không ai nói chuyện điện thoại quá to; điều này hoàn toàn trái ngược với đất nước tôi. Khi làm việc tại phòng triển lãm Maruzen, tôi có thể quan sát phản ứng của du khách đối với các tác phẩm nghệ thuật của tôi và của các nghệ sỹ khác. Mọi người rất thích thú khi nhìn các tác phẩm nghệ thuật khác nhau, và họ thậm chí còn mua một vài tác phẩm. Đó là một trải nghiệm tuyệt vời bởi vì Tokyo mang lại rất nhiều cơ hội!
Trong giờ ăn trưa, tôi có mua onigiri, hay bánh ngọt tròn nhỏ với nhân đậu đỏ, và một đồ uống. Tôi ra ngoài, ngồi xuống một chiếc ghế dài gần tòa nhà OAZO và ăn trưa. Một vài nhân viên từ những văn phòng gần đó cũng giống như tôi. Mặc dù người Nhật rất ít nói và lịch sự vào ban ngày nhưng tôi thấy họ khá sôi động và ồn ào tại một quán bar vào ban đêm. Tôi có ra ngoài ăn uống cùng bạn bè ở Kanda. Nơi này rất đông đúc và mọi người đều hét to. Lúc đầu, tôi vô cùng ngạc nhiên nhưng bạn của tôi hiểu ra và giải thích với tôi rằng họ chỉ đang "vui vẻ và thư giãn."
Vào một ngày cuối tuần, tôi đến một công viên và khu vườn và thậm chí thực hiện một vài chuyến đi tới Yokohama. Tôi dành gần như cả ngày ở đây và nhận thấy rằng người Nhật cũng ra ngoài để vui chơi cùng gia đình và bạn bè. Người Nhật thích du lịch và đến những nơi khác nhau ở đất nước của họ. Khi tôi đến một địa điểm nào đó như Kawagoe, hay Công viên bờ biển Hitachi, có rất nhiều người Nhật ở đây. Thực ra, tôi hiếm khi gặp người nước ngoài ở những nơi tôi từng đến. Nếu tôi đến một onsen (suối nước nóng hay spa), tôi cũng dành nhiều thời gian ở đó bởi vì đó là loại bồn tắm tốt nhất mà tôi từng trải nghiệm. Những người phụ nữ tại suối nước nóng luôn chào hỏi tôi và tôi cố gắng nói chuyện với họ bằng tiếng Nhật. Khi ở Shibu Onsen, tôi luôn đi ăn ở cùng một địa điểm vào mỗi tối. Ở đó, tôi có cảm giác như được ở nhà và thức ăn thì tuyệt ngon. Những người chủ là một gia đình Nhật Bản đã quen mặt tôi và tôi cũng đã quen với họ. Họ trưng bày rất nhiều huy hiệu của Thế vận hội Olympic Nagano. Vào đêm cuối cùng ở Shibu Onsen, tôi có đưa cho họ một đồng xu với biểu tượng của Thế vận hội Sochi. Họ đã rất vui!
Trong một vài lần, tôi đến ở cùng bạn bè tại nhà của họ. Ở Nagano, tôi ở vào cuối tháng 3. Trời vẫn lạnh và ngôi nhà không có lò sưởi trung tâm như ở đất nước tôi. Thành thật mà nói, tôi nghĩ người Nhật rất khỏe thì mới chịu được giá lạnh!
Chuyến đi tới Nhật Bản như tôi mô tả ở trên đã đem lại cho tôi cảm giác được trở thành một phần trong cuộc sống hằng ngày ở Nhật. Đi làm, chiêm ngưỡng những địa điểm xinh đẹp trong thời gian rảnh, ăn uống những món ăn mà người Nhật yêu thích, dành thời gian cùng những người bạn hay người quen Nhật Bản, hay đơn giản là vô tình gặp ai đó thực sự là một trải nghiệm tuyệt vời đối với tôi. Có thể tôi không hiểu hết về lịch sử Nhật Bản nhưng tôi luôn luôn có cảm giác được hòa mình vào cuộc sống ở đây, và đó là khía cạnh quan trọng nhất của du lịch đối với tôi.