Vào một ngày thu nắng đẹp, tôi đến thăm Ozu. Điểm dừng chân đầu tiên của tôi là thành cổ. Trong căn phòng ở trên cùng của tháp canh, tôi trò chuyện với một người đàn ông lịch thiệp, người có mặt ở đó để giải đáp các thắc mắc của khách tham quan, và vì cũng đã gần giờ ăn trưa, tôi hỏi anh ta là tôi nên đi ăn ở đâu. Không hề chần chừ, anh ta liền giới thiệu một chỗ tên là Shun, nghĩa là "vào mùa". Anh ta bảo là những nhà hàng khác quanh đây phục vụ những món ăn chung chung thôi, nhưng ở Shun, họ có những món đặc trưng cho địa phương hơn. Đề nghị này nghe thật hấp dẫn, vì thế tôi liền đi theo hướng anh ta đã chỉ.
Thật không may là trên đường đến nhà hàng Shun, tôi dừng lại ở chỗ này chỗ kia thu hút mình ở Ozu, và khi tôi gần như sắp xỉu vì đói, tôi tìm thấy nhà hàng Aburaya. Đây là một tòa nhà trắng bóng nằm đối diện một ngân hàng xây bằng gạch đỏ, một địa điểm tham quan nổi tiếng khác ở Ozu. Aburaya là một nhà kho lớn của một ryokan (lữ quán) có từ thời Edo. Với sự thêm thắt một ngõ ra vào, mái cổng, những khu vườn, và một bức tường kính lớn, thì nhà kho đã trở thành một nhà hàng hấp dẫn.
Aburaya chuyên món cà ri, chế biến với yakuzen, 17 loại thảo dược và gia vị. Một số bạn sẽ ngạc nhiên khi tỏi, đinh hương và nghệ lại là dược liệu, nhưng để câu hỏi này sang một bên đi, vì món cà ri này thật sự rất ngon. Tôi chọn thịt heo địa phương với cà chua và cà tím, ăn kèm với cơm và 12 loại hạt khác. Tôi hoàn toàn bị thu hút bởi phiên bản thay thế của cơm với bơ. Cà ri được dọn ra bốc khói trong một chiếc tô nóng hổi. Tôi đoán rằng nó có vị như "thảo dược", nhưng cũng có lẽ là tôi bị họ ảnh hưởng nên mới nghĩ như vậy. Nhưng món cà ri này cũng có một loại quả là cà chua tươi. Còn có nhiều miếng cà tím và cà rốt xào qua trong bơ, với vị mặn đậm đà. Thịt heo thì khá béo đối với khẩu vị của tôi, nhưng cũng đầy đủ mùi vị.
Tôi rất hài lòng khi được hỏi về kích thước một trong bốn phần cơm mình muốn chọn. Tôi chọn phần to. Tôi cũng rất vui khi có bình nước to dành riêng cho mình, để tôi khỏi phải hỏi xin thêm nước. Tôi đã có một khoảng thời gian cực kỳ thoải mái vừa múc cà ri vào chén cơm tốt cho sức khỏe của mình, vừa ngắm ánh mặt trời lấp ló trên hàng tre trong vườn qua ô cửa sổ kính thật to.
Bữa ăn có giá 1,100 yên, và tôi rất thỏa mãn. Thực đơn cho món cà ri thì có rất nhiều, và tôi rất sẵn lòng quay lại để nếm thử các loại cà ri khác. Aburaya cũng bán cả bánh ngọt, cà phê và bia.
Sau đó, tôi đi ngang qua Shun, và nó trông cũng khá hấp dẫn. Ozu có một tập hướng dẫn cho du khách khá hữu ích (chỉ bằng tiếng Nhật), lập danh sách nhiều loại nhà hàng và giá cả của chúng. Cả Aburaya và Shun đều có mặt trong hướng dẫn này.