Núi Kintoki phủ tuyết

Leo núi Kintoki mùa đông

Nằm trên ranh giới giữa tỉnh Shizuoka và Kanagawa, Núi Kintoki (金時山) có độ cao 1213m, và là đỉnh núi cao nhất nằm ở vành ngoài của miệng núi lửa Hakone. Khi trời nắng đẹp, đứng trên đỉnh núi này, bạn sẽ trông thấy cảnh núi Phú Sĩ (富士山) vô cùng hùng vĩ và tráng lệ. Không như núi Phú Sĩ, những con đường mòn lên núi Kintoki mở cửa quanh năm, và bạn sẽ được ngắm nhìn ngọn núi này với vẻ đẹp đặc trưng của từng mùa trong năm.

nhiều tuyến đường để bạn lựa chọn và leo lên đỉnh núi một cách vui vẻ. Chúng tôi chọn con đường này vì có trạm dừng chân Yuhinotaki (夕日ノ滝分岐), nơi bạn có thể nghỉ lại và ngắm nhìn khung cảnh tuyệt đẹp của những ngọn núi xung quanh, bao gồm cả núi Phú Sĩ. Để đến con đường này, bạn hãy đón xe lửa Tuyến Daiyuzan ở ga Odawara và xuống ở ga Daiyuzan (大雄山). Sau đó, lên xe buýt đến Jizodo (地蔵堂) và xuống trạm cuối. Từ đó, đi bộ lên đồi khoảng 10 phút và bạn sẽ thấy biển báo đánh dấu con đường này.

Khi chúng tôi xuống xe buýt, trời đang có tuyết rơi. Bông tuyết lẫn tuyết mịn như bột phủ kín những hòn đá trên đường, và chúng tôi đã chơi tuyết thật vui. Chúng tôi cũng băng qua những con lạch nhỏ và một "đường hầm" tạo nên bởi một cây tuyết tùng. Khung cảnh cực kỳ nên thơ và khiến lòng tôi bỗng trở nên hoài cổ. Sau hai giờ leo núi, chúng tôi đã đến điểm quan sát thoáng đãng nay, nơi có thể nhìn thấy thành phố Ashigara. Thật không may là, hôm đó trời đầy mây và chúng tôi đã không thể thấy núi Phú Sĩ. Chúng tôi ngồi xuống một chiếc ghế dài và ăn trưa, vừa ngắm cảnh vừa trò chuyện. Có một đôi bạn leo núi khác ở đó với trang bị đầy đủ và chuyên nghiệp cho hành trình, và họ cực kỳ ấn tượng khi thấy một vài thành viên của nhóm chúng tôi chỉ mang giày sneakers bình thường hay thậm chí là ủng Ugg!

Từ vị trí đó, bạn sẽ mất chừng hai giờ đồng hồ để leo lên đỉnh núi. Hầu hết là các bậc thang. Sau khi bước qua một cổng torii (鳥居), những bậc thang trở nên dốc và trơn trượt hơn. Có dây thừng chăng ở hai bên để giúp chúng tôi leo lên dễ dàng hơn. Tuy bạn phải cẩn thận để ý từng bước chân của mình, nhưng tôi cũng có một lời khuyên dành cho các bạn là hãy nhìn sang xung quanh và ngắm cảnh trên đoạn đường chinh phục đỉnh núi này.

Trên đỉnh núi, có hai nhà hàng, nơi bạn có thể ăn uống và làm nóng người. Tôi cùng những người bạn của mình uống bia mừng thành quả đạt được! Có một quyển sổ để bạn ký tên vào, chứng minh mình đã đặt chân đến đây. Trên bức tường, tôi thấy nhiều miếng gỗ ghi tên được sắp xếp theo số lần mà những người đó đã leo lên núi Kintoki. Con số cao nhất là ba nghìn một trăm lần! (Chúng tôi đều cho rằng đó là những người làm việc ở hai nhà hàng này.)

Trên đường leo xuống, chúng tôi quyết định đi theo con đường hướng về Sengoku (仙石). Một số người leo núi khác nhắc chúng tôi lưu ý rằng mang giày không có đinh sắt thì sẽ khó đi lắm đấy, nhưng vì chẳng ai trong nhóm chúng tôi có mang cả, nên chúng tôi nghĩ là đường nào cũng vậy thôi, không khác nhau lắm. Và y như lời họ nói, con đường dốc vô cùng và có những bậc phủ trắng tuyết. Ngoài ra, tuyết bám chặt trên đường, và con đường thành ra rất trơn trượt. Khi mặt trời lên cao, tuyết trên mặt đất bắt đầu tan ra, trở nên mềm đi và lầy lội khôn tả.

Sau khi đi khoảng hai giờ, chúng tôi ghé qua đền Kintoki, thờ Kintaro (金太郎). Kintaro là một truyền thuyết bắt nguồn từ ngọn núi này. Đó là câu chuyện về một cậu bé được sinh ra với sức mạnh phi thường, và có một chú gấu làm bạn. Theo truyền thuyết này thì ngọn núi Kintoki là sân chơi của cậu. Chúng tôi đi bộ khoảng 15 phút ra trạm xe buýt, để đón chuyến xe cuối cùng về ga Odawara. Có nhiều suối nước nóng dọc đường, vì thế, nếu bạn sẵn sàng gọi taxi đi thì bạn nhớ ghé qua thử một trong số đó nhé.

0
0
Bài viết này có ích không?
Help us improve the site
Give Feedback

Bình luận

Thank you for your support!

Your feedback has been sent.