Chúng ta đều nghe về Thảm họa hạt nhân Fukushima xảy ra vào năm 2011. Thế bạn nghĩ gì về Fukushima? Nơi không có sự sống và tồn tại của con người? Thật ra, ngược lại điều đó, Fukushima thật ra là thành phố nhỏ nỗ lực sinh tồn với những người dân (học sinh trung học, các công nhân viên chức, v.v...) và họ tận dụng nhà ga JR Fukushima như một nút giao thông đến những khu vực xung quanh và hơn thế nữa.
Cũng như vậy, với số lượng hoạt động của con người, nhà ga đang hồi sinh với những tác phẩm nghệ thuật trang trí trên các bức tường. Bố trí song song với đoàn tàu, điều đầu tiên bạn chú ý là các lồng đèn khổng lồ được treo và chúng đại diện cho lễ hội pháo hoa hanabi ở Fukushima. Bên cạnh dãy lồng đèn là các trang phục lễ hội với giải thích (bằng tiếng Nhật), về những gì chúng đại diện và ý nghĩa.
Khu vực chờ cũng được trang trí với màu gỗ và tạo nên cảm giác dễ chịu với thiên nhiên. Bạn cũng có thể tìm hiểu về lịch sử Fukushima qua những bảng hướng dẫn quanh sảnh nhà ga.
Khi vào nhà ga, nếu bạn nhìn gần sẽ thấy những bong bóng thiết kế trên trần nhà và nhắc nhở tôi về món thạch đậu. Thật thú vị, tôi được chào đón bởi một búp bê Kokeshi không nói chuyện nhưng trông rất nhã nhặn. Bên cạnh đó, là một bộ sưu tập những con búp bê kokeshi khác (kích thước nhỏ hơn) được đặt trong tủ kính. Thật sự rất thích thú khi ngắm tất cả những tác phẩm thủ công được giữ ở nhà ga văn hóa rực rỡ. Nhưng những gì thu hút ánh mắt của tôi là một tấm bảng với sắc hồng nổi bật trên những tác phẩm tranh ảnh. Trong đó, là những điều ước và cầu nguyện của những người dân ở Fukushima đối với những ai chịu đựng thảm họa. Điều này gợi nhớ sự khắc nghiệt của sự kiện diễn ra năm 2011 và mang đến nguồn ánh sáng giải quyết thế nào thay vì thu mình lại trước sự bất hạnh và không khí ảm đạm, nhà ga thể hiện tinh thần của cộng đồng, hiên ngang đứng vững mãi mãi, tự hào với truyền thống của họ, hướng về sự soi sáng và rèn luyện con đường hướng về tương lai.