Tôi yêu thích những chuyến đi xe đạp qua các vùng nông thôn Nhật Bản! Thực sự, bạn có thể thưởng thức nhiều cảnh đẹp hơn khi đi bằng xe đạp hơn là đi bằng xe oto.
Sau lần đầu tôi cùng một người bạn đến Shigaraki bằng xe oto, tôi quyết định thực hiện một chuyến đi nữa đến đây bằng xe đạp. Ngay lần đầu đến, tôi hoàn toàn bị lạc và cuối cùng tôi đến Ujitawara. Vào một buổi sáng đầu tháng 5, chuyến đi thứ hai không như mong đợi. Những đám mây đen kéo đến, theo như dự báo thời tiết. Tôi do dự đến khi gần như quá muộn để lên đường, nhưng cuối cùng tôi đã thực hiện chuyến đi. Khi đến gần Ishiyama tôi quyết định đi thử lối tắt. Tuy nhiên, lối tắt tôi đi qua dường như là con đường vô tận, và đó là một khám phá thú vị về con đường trở lại của Ishiyama. Cuối cùng, tôi tìm thấy con đường dẫn đến Sông Seta và đạp xe qua Ngôi đền Tachikannon, sau đó vượt qua một cây cầu dọc theo Đường cao tốc 22.
Đoạn đường dọc theo Sông Seta vô cùng hấp dẫn, và sau khi vượt qua cây cầu, con đường khởi hành từ Sông Seta và dọc theo Sông Tomi là một dòng sông đá nhỏ với một vài thác nước đẹp. Tôi dừng lại để khám phá một điểm, nó thật sự đẹp và thu hút. Tôi đi theo một con đường băng qua sông và đoạn đường ngắn lên sườn đồi, và ở đó có những tấm chạm khắc đá khá ấn tượng.
Con đường dẫn tôi qua vùng nông thôn đồi nhấp nhô, nhưng những đồi núi mấp mô lên xuống không quá khó để vượt qua. Những dây hoa tử đằng hoang dã trải dài trên ngọn cây, dày và nâu sẫm đẩy những chồi cây của chúng lên tận ngọn cây tre. Vào thời điểm đó, những vùng đất hoang vu xanh mướt dùng để trồng trà xanh, lúa trên những cánh đồng ngập nước và cây hoa quả. Ở Asamiya gần Shigaraki có nhiều Đồng điền trà, và đó là cái nhìn ấn tượng đầu tiên của tôi về việc canh tác trà xanh Nhật Bản.
Cuối cùng tôi thấy biển ghi Sông Shigaraki, kèm theo một trong những bức tượng mang tính biểu tượng Shigaraki. Vào 4:30 buổi chiều, tôi cảm thấy nhẹ nhõm, nhưng phải mất khoảng 10-15 phút sau khi đạp xe trước khi tiếp cận trung tâm thị trấn. Tôi khá lo lắng về chiều đạp xe trở lại nhà vào buổi tối, nên chỉ nhìn qua quang cảnh một thời gian ngắn, chụp một vài bức tượng tanuki, và sau đó, tôi nhận ra mình đã mất cảm giác phương hướng. Tôi đạp xe vòng quang tìm kiếm nhưng không thấy biển chỉ đường nào, và tôi đã làm một điều mà tôi cho đó là thông minh, tôi hỏi đường quanh đây. Tôi quyết định quay về nhà qua Uji. Lúc đó, trời mưa nhỏ trên đường, nhưng không có gì đáng ngại.
Khoảng cách giữa Ishiyama và Shigaraki là khoảng 25km. Từ nhà tôi tới Kyoto, tôi đoán chuyến đi khoảng 70km – không phải một ngày tồi tệ!