Tôi đến Nhật Bản mà không có một chữ tiếng Nhật bẻ đôi. Tôi biết nói kon'nichiwa (xin chào), arigatō (cảm ơn), và...à hết rồi. Trong tuần cuối cùng trước khi bay, tôi đã cố học đọc một vài kí tự kana. Và ngoài những thứ đó ra thì về cơ bản thì tôi mù tiếng Nhật. Phải sống chung với rào cản ngôn ngữ thật sự rất khó khăn, chán nản và bực bội. Đôi khi, tôi đã khóc. Nhưng, sự thật là tôi cũng nghĩ vấn đề cũng không đến nỗi nào cả.
Tôi có thể sống ở Nhật Bản mà không cần biết tiếng Nhật. Tôi có thể làm quen với cuộc sống mới, thuê và trang trí lại căn hộ, mua đồ tạp hóa, coi đường chạy tàu điện và đi ăn. Sống chung với rào cản ngôn ngữ là một thách thức, nhưng không có nghĩa là bất khả thi.
Một phần lí do là vì tôi sống ở Tokyo. Hầu hết mọi người ở đây biết vài từ tiếng Anh, lỡ có người không biết thì xung quanh kiểu gì cũng có người biết. Tất cả các biển báo và thông báo tại các nhà ga đều viết bằng tiếng Nhật và tiếng Anh, rất nhiều nhà hàng cũng có thực đơn tiếng Anh. Tôi biết sẽ khó khăn hơn nhiều nếu tôi sống ở Inaka (nông thôn) thay vì Tokyo. Nhưng, vấn đề không chỉ là ở Tokyo, mà đó còn là lòng tốt của người Nhật, sức mạnh của giao tiếp phi ngôn ngữ, và tôi cũng sẵn lòng nằm gai trải mật mà.
Đừng bao giờ đánh giá thấp sức mạnh của việc ra dấu hiệu, cử chỉ tay và nụ cười. Với thành ý, óc hài hước, và một chút kiên nhẫn, rào cản ngôn ngữ không phải là một trở ngại lớn đến vậy.
Tôi cũng đã nỗ lực hết mình để học tiếng Nhật. Tôi quyết tâm không chỉ sống với với rào cản ngôn ngữ, mà phải thực sự phá vỡ nó. Học tiếng Nhật hăng say là mục tiêu tôi đặt ra cho bản thân khi bắt đầu chương trình JET. Vì vậy, ngay sau khi tôi đến Nhật Bản, tôi bắt đầu học. Tôi đã mua cho mình một cuốn sách giáo khoa, bắt đầu học đọc và đăng ký lớp học tiếng Nhật. Tôi thích học tiếng nước ngoài, và rất vui khi học tiếng Nhật. Và ... ừm mọi chuyện có vẻ không tốt lắm (lúc mới đầu).
Đó là những tháng ngày mà đầu óc tôi trở nên rối bời và thật sự không tiếp thu được gì. Học tiếng Nhật như thể đập đầu tôi vào tường vậy. Rõ ràng, tiếng Nhật rất khác so với tiếng Anh, với một hệ thống văn bản, cấu trúc câu, ngữ pháp, và âm tiết hoàn toàn khác. Tôi thậm chí không biết bắt đầu từ đâu. Âm tiết và các kí tự không có ấn tượng gì với tôi cả, và tôi khổ sở cố gắng tập đọc và ghi nhớ những cụm từ cơ bản nhất. Quá trình học rất chậm, và tôi thật sự bực mình.
Nhưng, tôi cũng nhận thấy bản thân mình tiến bộ dần. Tôi trở nên quen kí tự hơn và bắt đầu nắm vững cách đặt câu. Hơn nữa, vào lớp học tiếng Nhật tuần trước, tôi đã có một bước đột phá! Mỗi tuần, chúng tôi tự giới thiệu theo vòng tròn. Trong những tuần trước, tôi chỉ biết nói tên mình và không thực sự hiểu bất cứ thứ gì người khác nói. Lần này, tôi đã có thể tự giới thiệu đầy đủ, sáu câu bằng tiếng Nhật, và hiểu được phần giới thiệu của các bạn học. Điều này nghe có vẻ nhỏ, nhưng tôi cảm thấy thực sự VĨ ĐẠI. Đó là lần đầu tiên tôi cảm thấy nắm bắt được một thứ gì đó của tiếng Nhật, kiểu như tôi thực sự có thể hiểu và truyền đạt thông tin.
Kể từ đó, tôi đã nhận thấy bản thân tiến bộ hàng ngày, và cảm giác đó rất tuyệt. Cuối cùng, sau nhiều tháng thì tiếng Nhật không còn có vẻ hoang dã, đáng sợ nữa. Tôi đã bắt đầu quen có thể điều khiển được thứ ngôn ngữ này. Tôi có thể chào/đặt hàng/mua những thứ cơ bản bằng tiếng Nhật. Tôi có thể đọc chữ hiragana và katakana (từ từ), và viết tên tôi bằng tiếng Nhật. Tôi thực sự có thể hiểu giá và số, và hiểu một vài từ nhất định khi hội thoại. Trên chuyến tàu ngày hôm trước, một người Nhật hỏi tôi tôi đến từ đâu, tôi thực sự có thể hiểu câu hỏi của họ và có thể trả lời.
Mặc dù vậy tôi cũng không phải kiểu tiến bộ vượt bậc - trình độ tiếng Nhật của tôi vẫn còn rất thấp. Tôi nói tiếng Nhật thậm chí còn tệ hơn cả một đứa bé 2 tuổi. Nhưng ít ra tôi cũng có thể giao tiếp bằng tiếng Nhật và mọi người hiểu tôi muốn nói gì. Đó là một cảm giác tuyệt vời, đặc biệt là sau nhiều tháng không thể giao tiếp ngay cả trong những tình huống cơ bản nhất. Đó là một sự tiến bộ. Rào cản ngôn ngữ, từ lâu có vẻ như là một pháo đài bất khả xâm phạm, đang dần sụp đổ. Và tôi rất vui.
Vậy, tôi đã học tiếng Nhật như thế nào?
Tất nhiên, có hàng triệu phương pháp khác nhau để học một ngôn ngữ mới. Dưới đây là những gì có hiệu quả tốt nhất với tôi.
Học online Hiragana và Katakana của Tofugu
Những hướng dẫn này rất có ích. Họ sử dụng trí tưởng tượng để biến những thứ khó nhớ thành những hình ảnh/phương tiện dễ nhai hơn (phương pháp mnemonic), và không yêu cầu phải ghi chép. Bạn có thể học rất nhanh bằng phương pháp này.
Sách giáo khoa tiếng Nhật Genki
Các cuốn sách Genki, được đánh giá rất cao, là một trong những sách giáo khoa tiếng Nhật được viết bằng tiếng Anh phổ biến nhất. Tôi đã mua sách giáo khoa và sách bài tập cấp độ I, tặng kèm đĩa CD. Tôi rất thích bộ này.
Lớp học kèm tiếng Nhật hàng tuần, Hiệp hội quốc tế Musashino (MIA)
Tôi không giỏi tự học cho lắm (như ở trên đã nói) và đây chính là lớp học tạo nên bước đột phá trong tôi. Lớp học được thiết kế rất thoải mái và thân thiện. Chúng tôi ngồi theo nhóm hai hoặc ba sinh viên với một giáo viên, và chủ yếu là đàm thoại với nhau. Khi mới bắt đầu, điều đáng sợ là tôi bị bỏ lại khá XAAAAA so với trình độ của mọi người trong lớp. Tôi thực sự cần là một lớp Tiếng Nhật Cơ bản. Nhưng suy cho cùng thì, tôi cũng nên đến lớp học này vì tại đây tôi buộc phải giao tiếp, và chính vì vậy tôi đã học được rất nhiều thứ. Tại khu phía tây Tokyo, tôi đánh giá rất cao khóa ngôn ngữ tại MIA. Giáo viên rất tử tế, họ sẽ điều chỉnh chương trình phù hợp với khả năng của bạn, và hơn nữa học phí rất rẻ!
Gia sư riêng
Khóa ngôn ngữ MIA còn kết nối bạn với các gia sư tình nguyện tại Nhật, miễn phí! Vì vậy ngoài học trên lớp, tôi cũng học gia sư hàng tuần. Chúng tôi thường gặp nhau tại quán cà phê để thực hành giao tiếp và giải đáp các thắc mắc trong quá trình học. Cô gia sư cũng là một cái phao cứu sinh giúp tôi giải quyết các vấn đề trong cuộc sống hàng ngày, như thanh toán hóa đơn, đăng ký xe đạp và dịch các nút trên máy giặt và máy sưởi để sử dụng đúng cách. Cô ấy là một thiên thần, và tôi rất biết ơn cô ấy!
Hòa mình vào
Cách học ngôn ngữ tốt nhất là thực sự hòa mình vào chúng. Tôi sống ở Nhật Bản và có thể nghe, đọc và nói tiếng Nhật hàng ngày. Xung quanh tôi có tất cả mọi thứ một sinh viên ngôn ngữ cần: cơ hội không giới hạn để thực hành tiếng Nhật với người bản ngữ trong tình huống hàng ngày. Đây là một cách nếu bạn thực sự muốn cải thiện hoặc làm chủ khả năng tiếng Nhật. Kết hợp mọi phương pháp với nhau, tôi cảm thấy rất tuyệt vời khi đạt được vài tiến bộ. Tôi có thể sống mà không có tiếng Nhật, nhưng dù gì thì cuộc sống hiện tại cũng dễ dàng hơn một chút. Và đối với bất cứ ai quan tâm đến việc đi du lịch hoặc sinh sống tại Nhật Bản, lời khuyên của tôi là không nên sống cùng rào cản ngôn ngữ!